Chơi vợ dâm sướng lồn ra nước lênh láng

Chơi vợ dâm sướng lồn ra nước lênh láng

Chơi vợ dâm sướng lồn ra nước lênh láng

Lương công công lại lặp lại một loạt quy trình trước đó, lần này có một nữ quan quỳ hành lễ dưới chán Tần Hoàng nói:

“Linh phi nương nương vừa hạ sinh Nhị hoàng tử, thân thể yếu nhược, không thể tiếp giá bệ hạ, mong người thứ tội.”

Tần Hoàng lại gật đầu, Lương công công hiểu ý, hắn ra hiệu nữ quan đứng lên, sau đó lại hô một tiếng “Bình!” cung nữ, nội quan đang quỳ làm lễ ứng thanh, sau đó mới tiếp tục làm việc. Tần Hoàng hôm nay phá lệ vui mừng, hắn không quay đầu lại, phân phó Lương công công:

“Truyền ý chỉ của trẫm, phong nhị hoàng tử Tần Ngự Trường làm Trường Hoàng Vương, đất phong 3 quận Nam Yên! Nữ y quan thì thay nhau ra vào, đảm bảo cho hoàng tử cùng quý phi khỏe mạnh. Trong tẩm cung, cung nữ, thái giám qua lại tấp nập, một vị hoàng tử ra đời chưa bao giờ là chuyện có thể xem nhẹ. Tần Hoàng lăng không đứng trên đỉnh Nội Điện, hai tay hắn chắp sau lưng, khuôn mặt bình thản không có mấy biểu cảm, mặc cho chung quanh gió lốc vần vũ, long bào trên người y vẫn chẳng lung lay tẹo nào. Mọi người trong phòng đều cúi đầu quỳ rạp xuống làm lễ. Cùng ngày nhị hoàng tử hạ sinh còn có tứ hoàng tử, lục công chúa, thập nhất hoàng tử cũng hạ sinh. …

Ngày hôm nay, đại đô hoàng thàng Tần Sơ Hoàng Triều. Trên giường lớn, lúc này nằm một người phụ nữ, nàng chỉ khoảng 20, khuôn mặt thiên kiều bách mị, trên trán có mồ hôi thấm ra, trong lòng ôm một đứa bé trai. “Ái phi không cần đa lễ, thân thể nàng không tốt, có thể miễn.”

“Tạ bệ hạ ân sủng.” Linh phi cảm kích nói. …

Mưa gió tan đi, chẳng mấy chốc, tin tức Linh phi hạ sinh nhị hoàng tử đã truyền ra, vô số cung nữ, thái giám bận rộn chạy qua chạy lại. Mà giang sơn rộng lớn, đồng nghĩa với trời cao hoàng đế xa, cho nên từ Hoàng thất đời đầu đến nay đã lập ra một quy định. Từ xa nhìn lại, trên đỉnh hoàng thành giống như bị một lộc xoáy cực kỳ to lớn bao phủ vào trong, mà tâm lốc, chính là hoàng cung Tần Sơ! Trong tẩm cung, cung nữ, thái giám qua lại tấp nập, một vị hoàng tử ra đời chưa bao giờ là chuyện có thể xem nhẹ. Nói đơn giản là, mẫu thân ngươi càng lớn thì ngươi càng xếp trước. Trên giường lớn, lúc này nằm một người phụ nữ, nàng chỉ khoảng 20, khuôn mặt thiên kiều bách mị, trên trán có mồ hôi thấm ra, trong lòng ôm một đứa bé trai. “Xem ra là Nhị hoàng tử, chúc mừng bệ hạ!” Lương công công vẫn dùng giọng the thé, khuôn mặt tươi cười thật lòng chúc mừng Tần Hoàng. Tần Hoàng đưa tay muốn bế Nhị nhi tử, Linh phi hiểu ý, nàng phối hợp nâng đứa bé lên vào lòng Tần Hoàng, trong miệng không quên chuyện chính:

“Bảo nhi còn chưa có tên, xin bệ hạ ban tên.”

Tần Hoàng gật nhẹ đầu, khuôn mặt ít có đăm chiêu đôi chút đáp:

“Ngự trong ngự chinh thiên hạ, trường tồn bất biến, vậy lấy tên là Tần Ngự Trường đi.”

“Tạ ơn bệ hạ ban tên!” Linh phi cong người ấn tay trước bụng, trên mặt đầy vẻ vui mừng. “Ừm, đến Chiếu Linh cung.” Tần Hoàng khóe miệng hiếm thấy vểnh lên nói. Trần Nghĩa cảm thấy toàn thân vô lực, ngay cả mí mắt cũng khó mà lay động. …

Từ Y Cung, nơi ở của Lưu Quý Phi. “Đây, mẹ nó không phải ma đi?” Đương nhiên, Tần Hoàng sẽ không đi để ý những tiểu tiết này, trên mặt hắn hiếm có nở nụ cười, đưa lại Tần Ngự Trường cho Linh phi, sau đó lấy từ trong ngực ra một miếng ngọc bội đặt vào bên cạnh Nhị hoàng tử. …

Ngày hôm nay, đại đô hoàng thàng Tần Sơ Hoàng Triều. Cả đội dẫn kiệu nhẹ nhàng hạ xuống êm du, Lương công công nhanh tay tự mình vén màn che, Tần Hoàng thân mặc long bào từ bên trong bước ra. Cung nữ, thái giám, nội quan lập tức dừng lại rất cả việc làm trong tay, toàn bộ đều hướng về phía bầu trời quỳ xuống dập đầu. Giữa tâm điểm lốc xoáy, lờ mờ lộ ra 1 hư ảnh 1 con chân long dần dần giãy giụa muốn lao xuống. Tần Hoàng như bước vào chốn không người, nghênh ngang tiến vào tẩm cung của Linh phi, đương nhiên, cũng không có ai có ý kiến gì với thái độ của hắn.