Húp sò lén lút chịch nhau với con dâu ngoại quốc

Húp sò lén lút chịch nhau với con dâu ngoại quốc

Húp sò lén lút chịch nhau với con dâu ngoại quốc

Gia đình Hoa có 3 người được 4 công đất. Chỉ uống thuốc 2 tuần là những cơn sốt biến dần và nàng khỏe trở lại. Tôi có gạo, có trứng, có gà cho cô ăn. Rồi Ya Tun và đứa con trai lớn 18 tuổi (vợ Ya Tun đã chết mấy năm trước) thường vào rẫy làm cỏ bắp giúp Thu. Rồi mỗi gia đình tùy theo số người được phát cho một khu đất mới đốt, than tro và cành cây còn ngổn ngang khắp nơi. Cũng sau tết 76, gia đình Thu gồm mẹ và đứa con trai 7 tuổi bị đuổi ra khỏi trại gia binh và bắt đi kinh tế mới Gia Ray, thuộc Long Khánh. Khi nàng quay vào thì đúng lúc Ya Tun bước ra đường. Mới đây, đi chợ, khi ngang qua một quán cà phê bên hè nhà cạnh chợ, Thu đã nghe thấy mấy lời: Vú, mông, lồn như thế mà để cho Thượng chơi. Hoa không buồn vì câu nói ác ý, châm chọc, nhưng chỉ thấy lạ là sao họ lại quan tâm biết nàng là vợ đại úy, biết Ya Tun ở nhà nàng. Nhiều gia đình khác cũng bị sốt rét và ghẻ lở toàn thân nên họ đã chạy tứ tán về quê hay trở lại Xuân Lộc. Gia đình Hoa có 3 người được 4 công đất. Rồi mỗi gia đình tùy theo số người được phát cho một khu đất mới đốt, than tro và cành cây còn ngổn ngang khắp nơi. Thu dọn đồ cúng để vào giữa bàn rồi lấy cái lồng bàn bằng nhựa chụp lên. Vợ đại úy mà nằm ngửa cho cặc Thượng. Đến giữa mùa rẫy, khi bắp bắt đầu trổ bông thì mẹ và con Thu ngã bệnh sốt rét. Từ những lời cay độc của mấy tên ở quán cà phê, và lời của Ya Tun, Thu quyết định phải hiến thân cho Ya Tun, vừa để trả nợ, vừa là chỗ dựa – Ya Tun có 3 con bò, vừa cho thuê bò, vừa đi cày thuê, đứa con trai của Ya Tun làm 5 công rẫy, nên hai bố con sống dư dả, và có tiền, có gạo cung cấp cho Thu. Ya Tun vào rừng tìm rễ và lá cây trị sốt rét theo thói quen của dân Thượng. Mà Không biết nàng đã trải qua mấy cơn sống chết và bên nàng lúc đó chỉ có tên Thượng mà họ chì chiết… Chỉ một hai tháng đầu, mỗi lần đến chơi, Ya Tun thường đem đến cho Thu, lần chục cái trứng, lần con gà… (Trước kia, lính thường gọi Thu là cô, nên bây giờ Ya Tun cũng quen gọi như vậy). Chỉ hơn một tháng sau khi Sài Gòn sụp đổ, Hạnh đã trình diện đi học cải tạo và được đưa tới trại Tân Hiệp, thường gọi là trại Suối Máu, Biên Hòa. Gia đình Hoa có 3 người được 4 công đất. Nàng biết mình không chết là nhờ Ya Tun. Nhưng chỉ qua tết năm 76 thì Hạnh bị bệnh chết. Đến giữa mùa rẫy, khi bắp bắt đầu trổ bông thì mẹ và con Thu ngã bệnh sốt rét. Thật uổng quá em ơi… Định gọi Ya Tun lại, nhưng nghĩ sao nàng lại thôi. Mẹ già, con nhỏ mà Thu cũng không thể dọn được khu đất đó, nên nàng đã thuê người dọn và cuốc mảnh đất để kịp làm mùa rẫy. Đến giữa mùa rẫy, khi bắp bắt đầu trổ bông thì mẹ và con Thu ngã bệnh sốt rét. Chồng Thu là đại úy Hạnh, đại đội trưởng, thuộc Tiểu Khu Long Khánh. Ngày hôm qua, lúc Ya Tun đem cho nàng buồng chuối, Thu đã bảo ông ta là đêm mai ngủ lại nhà Thu. Nàng biết mình không chết là nhờ Ya Tun. Biết mình còn trẻ, mới 30 tuổi, không thể sống cô độc mãi mà ở cái khu kinh tế mới này. Ya Tun vào rừng tìm rễ và lá cây trị sốt rét theo thói quen của dân Thượng. Anh không sống để về với em thì em phải đi bước nữa để có chỗ nương dựa. Rồi Ya Tun và đứa con trai lớn 18 tuổi (vợ Ya Tun đã chết mấy năm trước) thường vào rẫy làm cỏ bắp giúp Thu. Nghĩ đến mấy bà vợ sĩ quan đi kinh tế mới, chồng cải tạo chưa được một năm mà vì hoàn cảnh ngặt nghèo đã phải đi làm điếm cho đám tài xế xe be ở Ngã Ba Ông Đồn, Thu thấy mình còn may mắn hơn họ nhiều. Sau khi làm nhà, Thu bàn với mẹ là cả hai mẹ con đều không có sức và biết làm rẫy, nên thuê người làm, còn hai mẹ con đi bán xôi, nàng bán ở Ngã Ba Ông Đồn, còn mẹ bán ở chợ Gia Ray. Không mong gì bệnh xá xã Gia Ray và ngay cả bệnh viện ở Xuân Lộc có thể chữa được bệnh vì bệnh viện không có thuốc mà người bệnh thì quá nhiều, nên Thu để mẹ và con ở nhà và chạy mua kí ninh, chloroquine ở chợ đen Xuân Lộc để tự chữa bệnh ở nhà. Mẹ già, con nhỏ mà Thu cũng không thể dọn

Diễn Viên: Lily Hart

Phim Liên Quan